Nhưng điều mà tôi cảm phục ở anh là khi đã rời quân ngũ, anh vẫn đau đáu, day dứt về những năm tháng sống chiến đấu ở chiến trường miền Đông Nam Bộ; tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh; bảo vệ biên giới Tây Nam; làm nghĩa vụ quốc tế ở Campuchia và cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc ở biên giới phía Bắc. Hà Minh Sơn đã dành khá nhiều thời gian để hoàn thành cuốn “Nam chinh Bắc chiến”. Không day dứt sao được, người lính chiến Hà Minh Sơn từng thốt lên, cuộc chiến ở Vị Xuyên, Hà Giang 10 năm (1979-1989) là một cuộc chiến vô cùng khốc liệt, anh và đồng đội đã kiên cường chiến đấu, “Sống bám đá đánh giặc, chết hoá đá bất tử” đã thành mệnh lệnh từ trái tim người lính. Cuộc chiến Vị Xuyên đầy bi tráng, để lại nhiều đau thương mất mát. Hơn 4000 liệt sỹ đã anh dũng hy sinh để giữ vững từng tấc đất biên cương; nhưng vẫn còn gần 2000 trường hợp chưa tìm được hài cốt và xác định được danh tính.
Cho đến hôm nay, các anh vẫn trở lại Mặt trận Vị Xuyên để đi tìm và tri ân đồng đội. Gần đây những người lính may mắn trở về đã thành lập “Câu lạc bộ Trái tim Người lính Vị Xuyên- Hà Giang” và CCB Hà Minh Sơn đã được giao trọng trách là Phó Chủ tịch CLB. “Tôi thường nghĩ mình may mắn còn sống sót trở về qua mấy cuộc chiến tranh, đã có bao nhiêu đồng chí, đồng đội của tôi đã ngã xuống thay mình, để cho mình được được sống đến hôm nay, được hưởng cuộc sống hoà bình, ấm no, hạnh phúc. Vậy thì tôi phải làm được một điều gì đó để tri ân những người đã hy sinh?”.
Câu hỏi ấy đã thôi thúc Hà Minh Sơn không thể không cầm bút. Sau cuốn “Nam chinh Bắc chiến”, anh cho ra mắt bạn đọc tập thơ “Tiếng vọng nơi biên cương”, anh coi đó là nén tâm nhang tri ân các Anh hùng liệt sỹ đã hy sinh tại Mặt trận Vị Xuyên- Hà Giang.
Hôm nay, bạn đọc lại được đón nhận tập thơ thứ hai của anh “ Mưa trong núi biếc”. Vẫn thể thơ Lục bát, thể thơ Ngũ ngôn, vẫn lời thơ giản dị mộc mạc, chân thành mà gần gũi, trầm lắng mà nghĩ suy… người lính già lại đêm đêm thao thức, nặng lòng nhớ về một thời bom đạn, đầy gian khổ hy sinh nhưng chứa chan tình đồng chí, đồng đội. Đề tài người lính, về tình yêu, về những nỗi đau mất mát mà anh từng nếm trải, về cuộc sống hiện tại với những thói hư tật xấu đều được Hà Minh Sơn trải lòng qua thơ và sẻ chia cùng bạn đọc.
Tôi bắt gặp những câu thơ dung dị chân thành nhưng đầy ám ảnh trong tập thơ này:
Biên cương trời lửa cháy/Máu nhuộm đỏ đá xanh/Lại nhớ về ngày ấy/Giấc ngủ chưa yên lành. (Tháng Bảy Vị Xuyên).
Đợi chờ qua mấy mùa ngâu/Xuân say như ngỡ lần đầu được yêu/Mắt em đã nói bao điều/Dưới mưa ngồi ngóng mỗi chiều em qua. (Anh rất yêu em).
Miền Trung nắng gió bời bời/Rừng nghe ai oán bao lời trong mưa. (Thiên tai).
Mỗi khúc dân ca ngày nhỏ/Mẹ hát ru thủa xa xưa/Từ những vần thơ giản dị/Nuôi lớn hồn tôi đến giờ. (Trăn trở hồn thơ)
CCB Hà Minh Sơn sẽ còn viết, còn trải lòng và mong anh sẽ viết hay hơn ở những tập thơ tiếp theo. Thơ đã nuôi dưỡng tâm hồn, thơ mãi là người bạn, là cầu nối, là sự đồng cảm sẻ chia trong suốt cuộc đời của người lính “Nam chinh Bắc chiến”. Vẫn mãi mãi còn đó “Tiếng vọng nơi biên cương” để Hà Minh Sơn lại đêm đêm “Mưa trong núi biếc”…
Trái tim người lính
Nhà thơ Quốc Toản, Phó Chủ tịch Thường trực, Chủ nhiệm Diễn đàn Trái tim Người lính Việt Nam
Link nội dung: https://nongthonvaphattrien.vn/tap-tho-moi-mua-trong-nui-biec-cua-ha-minh-son-a21415.html