Một sáng sương còn giăng mờ dưới chân núi Ba Vì, một cụ bà người Dao tóc bạc phơ đang ngồi chẻ những bó lá rừng vừa hái về. Cụ bảo, phải hái vào buổi sớm, khi sương còn đọng trên lá, thì dược tính mới mạnh. Mùi lá thơm ngai ngái, quyện với khói bếp, với tiếng trẻ con cười khúc khích ngoài sân. Ở nơi tưởng chừng bình dị ấy, tri thức hàng trăm năm của một cộng đồng dân tộc vẫn đang được gìn giữ, lặng lẽ, khiêm nhường, mà bền bỉ như núi.
1 giờ trước
Diễn đàn