Cây vàng lá, bao lần rơi con đếm
Gió heo may chở thu đến đồng quê
Nhớ tháng bảy, hương lúa cứ dội về
Nhớ vu lan, lối triền đê thăm mẹ !
Chợ đầu làng, vơi bóng ai quạnh quẽ
Và sân đình dần vắng vẻ ai qua
Tám mươi lăm, mắt "Quê tôi" đã nhoà
Tóc tuyết sương, nhớ con xa trông ngóng !
Diều liệng chao, sáo ngân nga vang vọng
Vạt nắng chiều, vàng trải óng đồng sâu
Tiếng chuông chùa, nghiêng bóng lá thỉnh cầu
Thu xào xạc, ước xanh màu trở lại !
Hoàng hôn buông, mẹ lưng còng dầu dãi
Nón mê sờn, cha bờ bãi gió sương
Mùa giáp hạt, ai khoai sắn nhịn nhường
Ngày đông giá, sưởi yêu thương nồng ấm !
Lễ vu lan, tình quê hương sâu đậm
Cài lên ngực, bông hoa thắm đỏ màu
Con đã về, quê cha đó Hải Châu
Thu qua thu, lời nguyện cầu đọng mãi!
Báo hiếu
18:44 01/09/2022
Tiếng gọi Mẹ, cũng có nhiều cách gọi khác nhau của các cộng đồng như: má, u, bu, bầm, mạ…, nhưng cái ý nghĩa cao nhất bao trùm lên đó là cả tình thiêng liêng mẹ - con. Mẹ gọi con với cả tình thương, trách nhiệm không nói thành lời mà là cả cuộc đời dù hoàn cảnh có thế nào chăng nữa. Con gọi mẹ là cả sự trông chờ chở che, dựa dẫm khi còn tuổi thơ và ấm áp trong mái ấm cả khi về già.
Tài trợ