SEN...!
Bâng khuâng một đoá sen thơm
Thanh tao cánh mỏng đắm say lòng người
Yếm đào khoe sắc hồng tươi
Đào hơn sắc thắm, hồng ghen kém tình.
Khiết bạch thanh tao nào ngại khó
Hè về một bóng em gửi trao
Hé nụ đơm hoa hương ngào ngạt
Vươn mình trong trắng chốn phong ba.
Toả sáng sóng sánh em làm thinh
Ngọt ngào cõi tạm chẳng cần chen
Cho ta những đoá ân tình
Chao nghiêng mắt ngọc, sắc hương dâng đời.
Lời ru nhớ về thủa nao
Nuôi ta khôn lớn dạt dào ý sen
Không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ
Cũng chẳng như dạ lý, hải đường.
Sen ơi! Thắm đượm tơ lòng còn vương
Toả sáng sóng sánh sen càng xinh
Gom tinh hoa trời đất, đắp xây hồn dân tộc
Toả sáng ngàn năm, con cháu Lạc Hồng.
Thông điệp của bài thơ là tôn vinh vẻ đẹp tinh tế, thanh nhã và sức hút của hoa sen, đồng thời khám phá sâu hơn về ý nghĩa tâm linh và văn hóa mà nó đại diện. Bài thơ truyền tải một thông điệp về sự thanh cao và tinh tế của vẻ đẹp tự nhiên, đồng thời khuyến khích người đọc trân trọng và tôn vinh những giá trị tinh thần, vẻ đẹp của tâm hồn trong cuộc sống. Qua việc so sánh hoa sen với các loài hoa khác như hồng, đào, loa kèn, phượng vĩ, dạ lý, hải đường, bài thơ cũng muốn nhấn mạnh sự đặc biệt và nổi bật của hoa sen so với những loài hoa khác. Mỗi loài hoa mang trong mình một vẻ đẹp và ý nghĩa riêng biệt, và hoa sen được xem là biểu tượng của sự thanh nhã, tinh túy và tôn nghiêm. Bài thơ là lời nhắc nhớ chúng ta vế sự bền bỉ và kiên trì của hoa sen, mọc lên từ bùn đất nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp tinh tế và thanh cao. Đây còn là thông điệp về tinh thần đoàn kết, sự sẻ chia, đồng thời đề cao sức mạnh và ý nghĩa của sự kiên nhẫn, những nỗ lực vượt qua chính mình trong cuộc sống, dù ở trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn có thể nở rộ như hoa sen. |