Cầm cự hay chiến thắng!

Ngày xưa, có hai người chèo thuyền ra biển lớn để đánh cá: thuyền trưởng Tinh Tế và thuyền trưởng To Lớn. Thuyền trưởng To Lớn có một con thuyền khổng lồ, luôn nghĩ rằng chỉ cần thuyền to là sẽ an toàn trước mọi cơn bão. Ngược lại, thuyền trưởng Tinh Tế chỉ có một con thuyền nhỏ, nhưng ông luôn tỉ mỉ, cẩn thận.

Thuyền trưởng To Lớn dựa vào kích thước con thuyền nên chủ quan. Ông không kiểm tra lại từng mối nối, dây neo, cũng không để ý tới những vết nứt nhỏ. Khi sóng lớn ập đến, các vết nứt bắt đầu loang rộng, dây neo đứt, và con thuyền khổng lồ lung lay dữ dội. Ông chỉ lo làm sao giữ cho thuyền không chìm, mà quên mất rằng chính những chi tiết nhỏ đã trở thành điểm yếu chí mạng.

1efc8248a6e42eba77f5-1756109349.jpg

Ảnh minh hoạ

Thuyền trưởng Tinh Tế thì khác. Trước khi bão đến, ông đã dành thời gian kiểm tra lại từng sợi dây, vá lại từng lỗ thủng nhỏ nhất. Ông hiểu rằng:

(1) Sức mạnh của những điều nhỏ nhất: Một lỗ thủng nhỏ cũng có thể làm đắm cả con thuyền.

(2) Nam châm giữ chân khách hàng: Tinh Tế luôn phục vụ những người đánh cá khác một cách tận tình, chia sẻ kinh nghiệm và giúp đỡ họ. Khi bão đến, họ cũng quay lại giúp ông gia cố thuyền, cùng nhau vượt qua sóng gió.

(3) Nền móng của sự tin cậy: Ông giữ kỷ luật rất tốt, luôn chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Chính sự đáng tin cậy này đã giúp ông có được lòng tin của mọi người, và khi cần giúp đỡ, ông luôn có một "mạng lưới" để nương tựa.

(4) Động cơ vượt bão: Trong lúc rảnh rỗi, ông không ngồi yên mà luôn tìm cách cải tiến con thuyền của mình. Ông làm một tấm buồm tốt hơn, sửa lại tay chèo cho chắc chắn hơn. Nhờ vậy, khi bão tan, thuyền của ông Tinh Tế không chỉ an toàn mà còn đi nhanh hơn, vượt xa thuyền của To Lớn.

(5) Sức mạnh của sự đoàn kết: Ông luôn tôn trọng những người đi biển cùng, luôn coi họ là đối tác chứ không phải đối thủ. Khi sóng lớn, ông cùng họ tạo thành một đội hình vững chắc, cùng nhau vượt qua.

Cơn bão đi qua, thuyền của Tinh Tế tuy nhỏ nhưng vẫn an toàn, còn thuyền của To Lớn thì bị hư hại nặng nề.

Câu chuyện cho thấy, trong mọi cuộc khủng hoảng, thành công không thuộc về kẻ to lớn nhất, mà thuộc về kẻ vững chắc nhất từ trong ra ngoài. Sống sót không phải là "cầm cự," mà là liên tục cải thiện và xây dựng sự tin cậy.