Ảnh do tác giả cung cấp.
Một đôi bạn trẻ ngồi bên nhau trên ghế đá, lặng lẽ nhìn về phía tháp Rùa cổ kính. Họ trò chuyện giữa những cơn gió thu se se lạnh. Đối diện là hai ông già cựu chiến binh cũng đang ngồi bên nhau, lặng thinh nhìn về cùng hướng, đôi mắt thâm trầm, ánh lên những ký ức xa xăm. Hai thế hệ, hai thế giới – một đôi bạn trẻ với tương lai phía trước còn bao điều hứa hẹn, và hai ông già đã trải qua biết bao biến cố cuộc đời, giờ ngồi lại hồi tưởng bên Hồ Gươm, nơi Vua Lê trả lại gươm thần.
Đôi bạn trẻ có lẽ đang nghĩ về tình yêu, về cuộc sống, và về những giấc mơ đang chờ đợi phía trước. Họ cảm nhận vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội như một bức tranh lãng mạn – nơi tình yêu có thể nảy nở, nơi những hoài bão được gieo mầm. Họ nói với nhau về tương lai, về những dự định sẽ cùng thực hiện, về ước mơ xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đối với họ, mùa thu là mùa của tình yêu và khởi đầu, nơi cảm xúc được thăng hoa giữa không gian nên thơ của mùa thu Hà Nội.
Còn hai cựu chiến binh, với mái tóc bạc và đôi tay gân guốc với chiếc gậy nâng đỡ bước chân của tuổi già, có lẽ đang chìm đắm trong những hồi ức của một thời xa xôi, thời chiến tranh và những ngày tháng gian khó. Hồ Gươm không chỉ là một thắng cảnh đối với họ, mà còn là chứng nhân cho những sự kiện lịch sử, nơi họ đã từng sống, chiến đấu và hy sinh. Mùa thu Hà Nội đối với họ không chỉ là vẻ đẹp của tự nhiên, mà còn là lời nhắc nhở về những tháng năm đã qua, về những người đồng đội đã không còn bên cạnh. Họ im lặng, nhưng trong lòng hẳn chất chứa bao suy tư, nỗi nhớ về một quá khứ không thể quên.
Tháp Rùa đứng đó, giữa lòng Hồ Gươm, như một biểu tượng bền vững qua thời gian. Đôi bạn trẻ nhìn tháp Rùa với ánh mắt lạc quan và đầy hy vọng, trong khi hai người lính già nhìn Hồ Gươm với ánh mắt của những người đã từng chứng kiến bao thay đổi trong cuộc đời. Có lẽ, trong giây phút ấy, họ đều tự hỏi về cuộc sống, về những giá trị mà mỗi thế hệ theo đuổi, và về sự chuyển giao của thời gian.
Hai thế hệ ngồi đối diện nhau, trong cùng một không gian, nhưng mỗi người mang trong mình những suy nghĩ riêng. Đôi bạn trẻ mơ về một tương lai tươi sáng, còn hai ông già trầm ngâm nhìn lại những gì đã qua. Và trong khoảnh khắc ấy, mùa thu Hà Nội, với sắc vàng dịu dàng và không gian tĩnh lặng, đã trở thành nơi kết nối hai thế hệ. Một thế hệ đang bước vào cuộc sống với bao hoài bão, và một thế hệ đã trải qua mọi thăng trầm của cuộc đời, giờ chỉ còn ngồi lại để nhớ, để ngẫm về những giá trị mà mình đã gìn giữ.
Cuối thu Hà Nội không chỉ là thời điểm của thiên nhiên chuyển mình, mà còn là lúc lòng người lắng đọng, để những suy tư trong không gian yên bình bên Hồ Gươm. Trong khoảnh khắc giao thoa ấy, dường như hai thế hệ đều cùng nghĩ suy về cuộc đời, về sự bền vững của những giá trị tinh thần, giữa dòng đời đang trôi của mùa thu Hà Nội.
Q.T
Trái tim người lính