Tiến sĩ Hoa thành lập một doanh nghiệp nhỏ nhưng thay vì trả lương xứng đáng cho nhân viên, ông ta lợi dụng các mối quan hệ để trả lương rẻ mạt, thậm chí sử dụng những người kém hiểu biết từ các vùng quê xa xôi để dễ bề lợi dụng.
Một ngày nọ, một người bạn giới thiệu cho Tiến sĩ Hoa một chàng sinh viên trẻ tên Minh vừa ra trường. Minh chăm chỉ, cần cù và có khát vọng xây dựng tương lai tốt đẹp. Tiến sĩ Hoa giả vờ gần gũi và chia sẻ với Minh, dần dần lấy được lòng tin của cậu. Minh tin tưởng ông chủ, chia sẻ hết lòng về cuộc sống của mình.
Nhận thấy lòng tốt và sự chân thật của Minh, Tiến sĩ Hoa bắt đầu lợi dụng cậu. Ông không ngần ngại gợi ý Minh đầu tư tinh thần và vật chất vào việc mở rộng doanh nghiệp. Minh, tin tưởng vào kinh nghiệm và trí thức của Tiến sĩ Hoa, đã dốc hết thời gian, tiền bạc và các mối quan hệ của mình vào công ty mà không chút đề phòng.
Dưới sự chăm chỉ và nhiệt huyết của Minh, công ty ngày càng phát triển và Tiến sĩ Hoa thu được nhiều tiền. Tuy nhiên, thay vì lòng biết ơn và sự chia sẻ chân thành, Tiến sĩ Hoa âm thầm thu vén lợi ích cho riêng mình. Minh vẫn tin rằng Tiến sĩ Hoa sống đạm bạc và chia sẻ với cộng đồng, nên tiếp tục dốc hết tâm huyết và tài sản vào công ty.
Một ngày kia, khi công ty đạt đến đỉnh cao, Tiến sĩ Hoa âm thầm bán toàn bộ công ty cho người khác mà không nói một lời với Minh. Minh chỉ biết sự thật khi những người chủ mới đến tiếp quản công ty. Cậu buồn bã và thất vọng, không thể tin rằng người mình tin tưởng và chia sẻ như người thân lại có thể bán đứng mình. Minh luyến tiếc những dự án phát triển văn hoá và những người đồng nghiệp thân thiết bị mất việc làm đang yên ổn một cách bất công.
Minh tìm mọi cách tiếp cận Tiến sĩ Hoa qua các kênh khác nhau với mong muốn ông ghi nhận công lao của mình và đồng nghiệp, nhưng vô vọng. Tiến sĩ Hoa đã đạt được mục đích của riêng mình và không quan tâm đến cảm xúc hay suy tư của người khác. Ông cho rằng sự phản kháng của Minh là sự phản bội, và tiếp tục vẽ ra những câu chuyện giả dối để vô hiệu hóa Minh trong mắt người khác.
Minh nhận ra mình đã bị lợi dụng bao năm qua. Những lời hay ý đẹp và sự giả vờ nghèo khó của Tiến sĩ Hoa chỉ là khổ nhục kế nhằm dẫn dụ Minh cống hiến cho công ty phục vụ mục đích riêng của ông ta. Minh hối hận vì đã quá tin tưởng vào lòng tốt giả dối của Tiến sĩ Hoa, thậm chí còn giúp ông ta chữa bệnh vì nghĩ ông sống đạm bạc và hết lòng vì mọi người.
Câu chuyện về Tiến sĩ Hoa nhanh chóng lan truyền trong cộng đồng và khổ nhục kế “người giàu vẫn khóc” của ông ta bị lên án gay gắt. Đây là bài học quý giá cho mọi người trong làng: không phải ai nói lời hay ý đẹp và tỏ ra nghèo khổ cũng là người tốt. Câu chuyện cảnh báo mọi người hãy cẩn trọng, đừng để lòng tốt bị lợi dụng dễ dàng và luôn phải thận trọng trước khi đặt lòng tin vào ai đó.