Giáo sư Trần Duy Quý: Một tâm hồn thơ Sinh Vật Cảnh

Năm nay đã qua 75 tuổi xuân, trên 55 năm cống hiến tận tâm, tận lực, tận trí, tận tình cho ngành Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Việt Nam, GS.TSKH Trần Duy Quý, Viện trưởng Viện nghiên cứu hợp tác phát triển khoa học kỹ thuật Châu Á Thái Bình Dương, Chủ tịch Trung ương Hội Khoa học Phát triển Nông thôn Việt Nam, Phó chủ tịch Hội Sinh Vật Cảnh thành phố Hà Nội, Chủ tịch Hội Hoa lan Hà Nội...được vinh danh là 1 trong 1.000 nhà khoa học có ảnh hưởng đến Thế giới năm 2002, "100 Giáo sư Việt Nam chọn đời cống hiến" năm 2018. Ông còn là một tâm hồn thơ bay bổng lãng mạn, có khả năng "xuất khẩu thành thơ". Tạp chí PHANO xin giới thiệu bài thơ "Vịnh các loài Hoa Lan Việt Nam", một trong những sáng tác ngẫu hứng của ông.
331854713-1216152225772964-5848332033943122476-n-1677397981.jpg
GS.TSKH Trần Duy Quý

Vịnh các loài hoa Lan Việt Nam

Hà Nội trời cứ nắng tràn

Trăm hoa đua sắc thơn làn hương bay

Van Đa, Hồ Điệp bung đầy

Hoàng Thảo, Vũ Nữ một dây Hỏa Hoàng

Bên kia chi chít Thạch Lam

Dưới khe nước chảy bốn hàng cau Vua

Quanh thân Ngọc Điểm đứng chờ

Đung đưa Nắp Ấm, Mười giờ hai bên

Hài Vệ Nữ ngả trước thềm

Huyết Nhung, Bầu Rượu còn kiêng Nữ Hoàng

Nặng tình là Chu Đinh Lan

Trắng xanh, vàng tím ngổn ngang những chiều

Lan Sậy càng ngắm càng yêu

Đứng bên Bọ Cạp mỹ miều chẳng thua

Tóc Tiên đã ngủ dậy chưa

Hay là vẫn thiếp giấc mơ Thanh Trường

Hoàng Lan hay gặp tai ương

Nắng to, sương muối đau thương não nùng

Mừng cho Da Báo oai hùng

Đi cùng Lan Kiếm vẫy vùng một phương

Nặng tình là nàng Dáng Hương

Đã cùng Đuôi Cáo tha phương cuối trời

Lan Lọng sướng cả một đời

Hồng lam đỏ tía luôn cười với Vua

Thương cho bác Lan Mắt Cua

Đã không mùi vị còn thua sắc màu

Tím hồng là Lan của Tàu

Cùng chi Lan Kiếm ít màu hơn ta

Hương thơm dìu dịu lan xa

Chuyên sống sứ lạnh khó mà dưỡng nuôi

Thủy Tiên dáng vẻ hay cười

Nhị Kiều, Thanh Đạm thương người hơn thân

Vảy Rồng dãi nắng giữa sân

Cũng như Phượng Vĩ trân trân trưa hè

Xuân về Phi Điệp sum xuê

Chùm hoa tim tím lời thế năm xưa

Giải dầu mưa nắng sớm trưa

Là Kiếm, Lô Hội bốn mùa tốt tươi

Thanh Ngọc quý nhất trên đời

Đi cùng Hoàng Vũ một đôi duyên vàng

Trần Mộng dáng vẻ cao sang

Có đâu chịu lép trước nàng Vương Phi

Tóc Tiên hoa bé tí ty

Hương thơm quyến rũ mấy khi nào nhường

Nữ Hoàng vẻ đẹp lạ thường

Hương thơm dìu dịu vấn vương bao người

Bầu Rượu gắn bó một đời

Với người quân tử với người tình xưa

Tứ thời hoa nở bốn mùa

Bạch Ngọc trắng muốn vẫn chờ Mạc Biên

Hoàng Điểm thơm ngát chẳng quên

Đã cùng Đại Mạc bén duyên Châu Trần

Hoàng Yến đứng đó tần ngần

Còn chờ Ý Thảo ở gần Sa Pa

Gấm Hè ở tận phương xa

Núi cao là nhà mây phủ quanh năm

Lan Trúc ít người hỏi thăm

Tím Hồng từng đốt chùm năm bông vàng

Hồng Hoàng dáng vẻ cao sang

Môi hồng đỏ thắm xốn xang những chiều

Tục Đoạn càng ngắm càng yêu

Đùi Gà tím biếc mỏng đều Môi Tơ

Muôi loài Lan đã vào thơ

Riêng tôi, tôi vẫn đang mơ Đại Hoàng