Hàng ngày, hắn đứng trên một tảng đá lớn ở giữa làng, rao giảng những bài học về đạo đức và cuộc sống, thu hút sự chú ý của rất nhiều người dân.
Những người trong làng, do sự cuốn hút và vẻ bề ngoài đạo mạo của hắn, đã tin tưởng và cúng dường cho hắn những khoản tiền tài lớn lao.
Không Ngộ thấy vậy càng tham vọng hơn, quyết định điều chỉnh vận mệnh của chính mình bằng cách làm một tấm bằng cấp 3 giả. Không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục tự làm bằng cấp để học lên đại học và thậm chí làm tiến sĩ.
Khi ngày vinh quy bái tổ, hắn nghênh ngang đi khắp nơi khoe khoang và còn tổ chức một bữa tiệc hoành tráng với 1000 người tham dự, mời mấy gã chuyên nịnh bợ và những kẻ cuồng tín đến ca ngợi tài năng và tri thức của hắn.
Trong không khí phấn khởi, Không Ngộ càng tự mãn và coi thường những bậc chân tu, những người không có bằng cấp mà vẫn sống một đời đạo đức tốt đẹp.
Nhưng một ngày nọ, những người bạn thân của Không Ngộ bắt đầu nghi ngờ về bằng cấp, danh tiếng và những thứ bình phong mà đã dày công nhào nặn bao năm để mị dân.
Họ bắt đầu điều tra và phát hiện ra rằng hắn không có bằng cấp, và tất cả những gì hắn đã làm là một màn lừa dối táo bạo. Cảm thấy bị phản bội và lừa dối, dân làng đã từ bỏ niềm tin vào hắn. Và rồi, tất cả thành công, tiền tài và sự tôn sùng mà hắn từng có, giờ đây tan biến như khói.
Không Ngộ quay về với sự cô đơn và xấu hổ. Sự kiêu ngạo đã khiến hắn mất đi tất cả, và bài học về sự chân thật và khiêm tốn đã được trả giá đắt. Cuối cùng, hắn nhận ra rằng giá trị của một con người không nằm ở tấm bằng, mà ở hành động và những gì mà họ đã cống hiến cho công chúng.
Vì vậy, câu chuyện của Không Ngộ cũng chính là một bài học ngụ ngôn về sự thật và đạo đức, nhắc nhở chúng ta rằng sự hiểu biết chân chính đến từ trải nghiệm và lòng trắc ẩn, chứ không phải chỉ từ danh vọng hay bằng cấp.