Giáo sư Trần Duy Quý
Tính anh dù sẵn tính trời
Năng luyện mới giỏi năng chơi mới sành
Trong trời đất có sơn thanh thủy tú
Dưới trần gian có thú chơi cây
Chỉ một gốc sanh một nhánh mai gầy
Mà lắm lúc đã say ngây say ngất
Từ vẻ đẹp nguyên sơ trong trời đất
Khéo gom thu thành cảnh vật hữu tình
Cho cây có hồn tựa một sinh linh
Lại gắn với người chơi như hình với bóng
Chân quân tử ưa trúc vàng thẳng gióng.
Đấng trượng phu mơ rỡn sóng ngọn tùng
Nhìn bạt phong để nuôi trí anh hùng
Ngắm dáng trực luyện trung kiên ngay thẳng
Dáng cổ thụ uy nghi trùm tĩnh lặng
Mẫu tử phu thê nghĩa nặng tình sâu
Kia văn nhân ngạo nghễ ngẩng cao đầu
Đây phượng vũ vươn cành hầu thân uốn khúc
Mộng vương giả chơi long giáng long thăng long chầu hổ phục
Thú trần gian chơi cửu thế tam đa ngũ phúc thất hiền
Theo lão mai tìm đến chốn thần tiên
Cầu hạc lập hưởng bách niên trường thọ
Gác lại cuộc bon chen sang hèn đen đỏ
Ngày ngao du cùng cây cỏ hàn huyên
Nghệ thuật chơi cây đâu phài bí truyền
Chỉ có trực siêu hoành huyền mà biến hóa
Thành muôn dáng muôn hình vừa tinh vừa lạ
Như bảy sắc cầu vồng qua người họa thành tranh.
Cây thu nhỏ gốc cằn già ngọn lá cần xanh
Rễ nổi thân thuôn tay cành luôn biến đổi
Cây xứng chậu hài hòa hình khối
Khéo đề thơ dẫn lối người xem
Khách xem cây thường khen thỉnh thoảng có lời dèm
Biết nghe sửa đẹp cây thêm lắm bạn
Rộng bang giao đổi trao du ngoạn
Cho Đa sắc, Lộc nhiều, Sung mãn, Sanh tươi
Một mảnh vườn con gom sắc hương trời.
Chơi chẳng chán bán chơi chơi thành nghệ
Đâu cần Thăng lên cung trăng tầm ả Hằng mơ vạn tuế
Kìa Mai, Đào, Trà, Quyên, Nguyệt quế để cùng say
Say mà say ngất say ngây
Say mà với đấy với đây láng giềng
Cây người nặng nghĩa thiêng liêng
Tam đa ngũ phúc thất hiền mà ra
Mảnh mai dáng vẻ kiêu sa
Hoành huyền siêu trực vẫn là gốc thôi
Tình đời đẹp lắm ai ơi
Chơi cây mới thấy tình người bao la.