(Chuyện kể ở đại đội)

Điệp khúc tình yêu!

Hồi đóng quân ở biên giới, Cao (quê Hà Nội) – 1 người đồng đội cũng mê guitar như tôi nên mang theo 1 cây đàn. Giờ nghỉ, hai chúng tôi cùng mấy anh em lính đàn ca, khuấy động không khí đơn vị.

Hôm đi giao lưu văn nghệ với Chi đoàn thanh niên địa phương, cánh lính trẻ vừa háo hức, vừa lo. Lo vì quân phục đứa nào cũng bạc phếch, vài chỗ vá. Quân trang mới thì chưa đến kỳ cấp phát. Có đứa tếu táo lấy dây rừng bện 1 mảng ở mông và đầu gối.

-  Áo quần thế này, còn mặt mũi đâu mà tán gái ha anh!

Ông Cường “mập” lính nhập ngũ 1979 than thở.

-  Xem ai còn đồ lành lặn thì mượn tạm, xong giặt trả lại. Khắc phục như thế đi, chứ lên sân khấu mặc quần vá đùi vá đít, các em bỏ chạy hết. Ông Cao hóm hỉnh nói.

Đêm ấy gần đến giờ biểu diễn, ánh đuốc lập lòe từ khắp các ngõ xóm dồn về nơi dựng sân khấu tạm bằng tre ở bãi đất trống rìa làng, làm sáng rực cả một góc trời. Không khí làng quê rộn rã dù chỉ là một buổi văn nghệ “cây nhà lá vườn” của 2 chi đoàn thanh niên kết nghĩa quân - dân.

trang-phuc-bo-doi-cuoi-thap-nien-1970-moi-nam-2-bo-mau-bac-mau-co-khi-bac-trang-va-chong-rach-1752140467.JPG

 Trang phục bộ đội cuối thập niên 1970, mỗi năm 2 bộ, màu bạc, có khi bạc trắng và chóng rách (Tác giả đứng thứ hai từ phải sang)

Tôi ôm guitar đứng bên cánh gà sân khấu so lại dây đàn, dạo vài hợp âm để “xốc lại tinh thần”, thế mà đã có khá đông các cô gái tò mò đứng nhìn, làm mình “xốn xang”.

Các tiết mục đồng ca, múa sạp, rồi hề của lính... khán giả cười ồ. Đã đến lượt tôi.

-  Sau đây là bài “Điệp khúc tình yêu”, sáng tác của nhạc sĩ Trần Tiến, do 2 đồng chí .... , .... trình bày và đệm guitar.

Bước ra sân khấu dưới ánh đuốc vàng, sàn tre rung rung, chúng tôi cũng run run xúc động vì chưa đàn hát gì mà tiếng vỗ tay của khán giả cứ rần rần. Thế mới hiểu ngày xưa văn hóa, giải trí thiếu thốn đến nhường nào.

“Nhớ.... nhớ cái hôn đầu tiên, anh chưa dành cho em!

Nhớ, bản tình ca đầu tiên, anh chưa dành cho em.

Ôi nhớ!....Tuổi trẻ của chúng ta đã đi qua chiến tranh,

Nhớ.... nhớ cái hôn đầu tiên

là hôn lên đôi mắt, của người bạn đã hi sinh!”

Tiếng hát cất lên cùng âm thanh guitar dìu đặt, tan vào không gian mênh mang đêm làng quê miền biên viễn. Trái tim tôi cũng thổn thức khi nhớ về những đồng đội đã ngã xuống trên chiến trường, các anh ấy còn rất trẻ, chưa một lần được nắm bàn tay con gái, chưa kịp đặt một nụ hôn lên đôi môi ngọt ngào của người mình yêu!

tinh-quan-dan-bo-doi-giao-luu-van-nghe-voi-dan-lang-anh-it-1752140468.jpg

Tình quân dân - Bộ đội giao lưu văn nghệ với dân làng - Ảnh IT

“Hãy hát lời lửa cháy, bằng trái tim tình yêu  ...

Hãy hát lời yêu thương bằng lửa cháy trong ta” ...

Điệp khúc tình yêu lúc trầm lúc bổng, cùng tiếng guitar phập phùng. Có lúc đàn ca lạc nhịp, nhưng chúng tôi cứ hát, đệm đàn cứ “phang”, không cần biết chuyển đúng hợp âm hay không... Chúng tôi lui xuống cánh gà trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt, không ngớt của khán giả.

-   Ông cởi quần đổi cho tôi mượn tạm, nhanh! Cao ghé tai tôi nói nhỏ.

Tình huống bất ngờ quá, không biết hắn đi lại thế nào mà bị cây tre ở sân khấu móc vào quần rách một mảng to ở mông.

- Từ từ đã.

Tôi chần chừ, khu vực hậu trường có khá đông người, không có phông màn che chắn, ai mà dám.

Rồi tôi kéo Cao chạy ra khoảng tối sau bụi cây gần đó, tuột quần đổi cho Cao, cũng vừa kịp đến tiết mục mới, vội quá, hắn chưa kịp bỏ hết áo vô quần, còn lòi một đụn sau lưng. Đang hát, còn thấy hắn co chân, với tay xuống ống quần làm động tác lạ. Thì ra, 1 con kiến đen tai quái đã kịp bám vào trong ống quần khi hai đứa đổi cho nhau, làm cậu ấy đau điếng.

-       Thôi không sao, lính mà! Chúng tôi cười bảo nhau.

Buổi giao lưu văn nghệ kết thúc. Chúng tôi nán lại cùng các cô gái thanh niên làng trò chuyện bâng quơ, rồi phải chia tay vì ngày mai còn ra thao trường.

tac-gia-on-lai-ky-uc-cung-re-thu-voi-bai-ca-diep-khuc-tinh-yeu-thoi-quan-ngu-1752140593.jpg

Tác giả ôn lại ký ức cung Rê thứ với bài ca Điệp khúc tình yêu thời quân ngũ

-  Tạm biệt nhé, các em! Tạm biệt, hẹn gặp lại!

-  Tạm biệt mấy anh bộ đội đẹp trai nhé! Đổi quần cho nhanh nhé (!)

-  Đàn hay quá! Các anh có thích “đàn” chúng em không?!

Mấy cô gái làng đáo để trêu chúng tôi.

Chết, ông Cao nói nhỏ thế mà cũng bị “lộ” à.

-  Có em nào đổi quần mang về vá cho anh không? Tay Cường “mập” táo tợn trêu lại. Các cô gái cười khúc khích, xô nhau chạy vào ngõ tối.

Vui một tí để nhớ cái thời những năm 77 - 80, quân phục chất lượng rất kém. Hồi đó, đất nước còn khó khăn, lại phải “Ngăn bước quân thù phía Nam, phía Bắc/ Vai Mẹ lại gầy gánh gạo nuôi con”(*). Tuy vậy, tinh thần chiến đấu của các chiến sĩ ta không hề suy giảm.

(*). Lời bài hát "Đất nước" của nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn