Mỹ nhân hào kiệt - Anh hùng (Tiểu thuyết lịch sử) - Kỳ 47

Trân trọng giới thiệu tiếp với bạn đọc tác phẩm “Mỹ nhân  hào kiệt - Anh hùng” là Tập XII trong Bộ tiểu thuyết lịch sử Việt Nam Diễn Nghĩa của PGS TS Cao Văn Liên do NXB Hồng Đức ấn hành năm 2024.

Kỳ 47.

Sớm hôm này là sớm mùa đông nên thành Tư Phố vẫn chìm trong giá rét, gió bấc thổi như cắt da, cắt thịt. Cây cối quanh thành trút lá vàng tơi tả. Sông Mã vẫn đưa nước về Đông, nước chồm lên phi như vó ngựa chạy nước đại. Các dãy núi Ngũ Hoa, núi Voi, núi Ngựa, núi Rùa vươn đá xám lên trời, lãng đãng âm u chìm trong màn sương như khói. Xa xa ở phía Tây núi Trịnh và núi Vòm trắng xóa sương mù huyền ảo như xứ sở của thánh thần.

Phủ đường thành Tư Phố rộng lớn sang trọng mái lợp bằng ngói lưu ly màu xanh, cột bằng gỗ lim nâu bóng. Trong phủ đường bày biện bàn ghế sang trọng bằng gỗ lim, sến màu nâu bóng, chạm khắc hoa văn hình hoa, hình chim, thú tinh xảo, sống động. Tiết Kính Hàn, Mao Phong đang ngồi bàn công việc với các tùy tướng. Tiết kính Hàn nói:

-Các ngài đã biết tình hình ở quận Nhật Nam và Cửu Chân rất nguy ngập. Ở quận Nhật Nam, quan lại người Ngô, thậm chí cả người Việt cộng tác với chúng ta đã bỏ chạy ra quận Giao Chỉ, thậm chí một số đã bỏ chạy về Quảng Châu. Ở quận Cửu Chân, nền cai trị của chúng ta cũng đang tan vỡ, quan lại và binh lính khiếp sợ trước uy danh của cuộc nổi loạn của Triệu Quốc Đạt và em là Triệu Thị Trinh. Núi Nưa chỉ cách Tư Phố 60 dặm đường, chỉ nay mai sớm muộn Triệu Quốc Đạt cũng tấn công Tư Phố. Đô Úy Mao Phong phụ trách về quân sự của quận có kế sách gì tiêu diệt bọn loạn tặc họ Triệu không?

Mao Phong đáp:

-Mạt tướng đang định chiều nay đem quân vào Núi Nưa tiêu diệt loạn tặc Triệu Quốc Đạt.

Tiết Kính Hàn hỏi:

-Quân số của giặc Triệu là bao nhiêu?

Mao Phong:

-Khoảng 1 vạn.

Tiết Kính Hàn:

-Đô Úy định đem đi bao nhiêu quân?

-Dạ bẩm thái thú, khoảng 2 vạn.

Tiết Kính Hàn băn khoăn:

-Vậy là Tư Phố không còn quân phòng vệ? Vả lại, Núi Nưa là miền núi rừng hiểm trở, thuận lợi cho địch mà khó khăn cho quân ta. Đô Úy định tấn công thế nào?

Mao Phong còn im lặng chưa biết trả lời câu hỏi khó đó như thế nào. Bỗng một tên lính canh vào báo:

-Dạ bẩm Thái thú, có thám mã ở Núi Nưa về báo tình hình khẩn cấp.

Tiết Kính Hàn chồm lên:

-Cho vào ngay!

-Dạ.

Lát sau tên thám mã chạy vào, vừa thở vừa nói:

-Dạ bẩm Thái thú, Triệu Quốc Đạt và Triệu Trinh Nương dẫn 1 vạn quân đã tiến gần tới thành Tư Phố của chúng ta.

Tiết Kính Hàn kinh hãi sửng sốt:

-Hả?

Mao Phong nói:

-Xin Thái thú đừng lo, hạ quan đang định vào hang bắt cọp thì nay cọp tự mang xác đến, đỡ khó nhọc cho quân ta.

Mao Phong hỏi tên thám mã:

-Giặc Triệu đã đến đâu rồi?

-Còn cách thành Tư Phố của ta khoảng 10 dặm.

Tiết kính Hàn hỏi:

-Đô Úy định phá giặc như thế nào?

Mao Phong suy nghĩ rồi đáp:

-Nếu giặc công thành ngay thì ta đem 2 vạn quân chọi 1 vạn, ta ưu thế về binh lực, các tướng đều võ nghệ cao cường, binh sĩ tinh nhuệ, chắc chắn là thắng bọn nông dân là giặc cỏ ô hợp.

Mao Phong dặn tên thám mã:

-Ngươi phải theo dõi sát động tĩnh của giặc và báo cho bản Đô úy chính xác. Nếu chậm trễ hoặc sai sót cái đầu nhà ngươi khó giữ, rõ chưa?

-Dạ rõ.

Mao Phong nói với các tùy tướng:

-Các ngươi về chuẩn bị, lệnh cho toàn bộ quân đội sẵn sàng ra ngoài thành nghênh chiến giặc.

-Dạ bẩm Đô úy, tuân lệnh.

Mặt trời đã ngã về Tây, gần khuất sau dãy núi Trịnh, núi Vòm xa xa. Tiết Kính Hàn và Mao Phong nóng lòng chờ đợi tin tức của thám mã rồi mới hành động cho chính xác. Thám mã về báo:

-Dạ, bẩm Thái thú và Đô úy, giặc đã tới nơi nhưng chúng không  tấn công thành, cũng không dàn trận nghênh chiến quân ta mà lại đóng trại và án binh bất động ngoài thành hai dặm.

-Thật vậy sao? Như vậy là giặc có ý gì?

Mao Phong nói:

-Mời Thái thú cùng mạt tướng lên mặt thành quan sát xem sao.

Tiết Kính Hàn, Mao Phong cùng vài tên lính hầu cận lên mặt thành quan sát. Trên bốn mặt thành quân Ngô đã đứng túc trực, cung tên, chất cháy, đá cục sẵn sàng trút xuống nếu quân Việt tấn công thành. Tiết kính Hàn và Mao Phong phóng tầm mắt nhìn xa. Từ không xa phía hữu ngạn sông Mã, trại quân của quân Việt san sát màu nâu, những làn khói nấu cơm chiều bay lên vật vờ trắng xóa, có thể thấy được cả ánh lửa hồng trong các bếp. Quân Việt nằm la liệt chung quanh trại hoặc có những tốp lính đi lại. Những con ngựa chiến tự do thoải mái đi lại nhởn nhơ gặm cỏ. Tiết Kính Hàn ngạc nhiên:

-Sao chúng không dàn trận đánh nhau hoặc tấn công thành mà lại nghỉ ngơi?

Mao Phong nói:

-Bẩm Thái thú, đây chỉ là một đạo quân ô hợp nông dân đói khổ, không có kỷ luật, vả lại hành quân từ Núi Nưa ra đây đi bộ 60 dặm chúng đã kiệt sức rồi.

-Vậy Đô úy định thế nào?

Mao Phong đáp:

-Đêm nay mạt tướng sẽ cho quân cướp trại quân Việt, yếu tố bất ngờ sẽ giúp tiêu diệt hết chúng.

Tiết Kính Hàn lo lắng:

-Hay là chúng bày kế cho quân ta cướp trại và mai phục tiêu diệt quân ta?

Mao Phong đáp:

-Cho dù có kế đó thì với ưu thế binh lực, quân ta vẫn áp đảo và đánh cho chúng đại bại, sẽ tiêu diệt không sót một tên.

- Đô Úy phải thận trọng. Bản Thái thú chờ tin thắng trận của Đô úy.

Đêm lùi dần về khuya. Màn đêm bao phủ khắp không gian đen thẫm. Trong doanh trại của quân Việt, những ánh lửa bập bùng. Nghĩa quân nằm la liệt khắp các trại mà ngủ. Mao Phong quan sát thì không thể nhầm lẫn được. Trong màn đêm 2 vạn quân Ngô đã dàn thành vòng vây dày đặc bao quanh doanh trại quân Việt. Quân Ngô như những bóng ma âm thầm tiến sát doanh trại quân Việt. Những mũi tên có lửa bay lên trời sáng rực. Nhận được tín hiệu, quân Ngô bốn phía ầm ầm lao vào chém giết. Tiếng chân người rung chuyển mặt đất, tiếng vũ khí khua ra sát khí. Quân Ngô đâm chém những con người đang ngủ. Nhưng khí thế của quân Ngô bỗng nhiên hụt hẩng. Những con người mà họ đâm chém là những người bằng rơm rạ. Trong doanh trại trống không không một bóng người. Mao Phong kêu to:

-Bị trúng kế mai phục rồi, rút nhanh!

Mao Phong chưa dứt lời thì những trận mưa tên của quân Việt phóng vào. Quân Ngô gục xuống chết chồng chất. Hết các trận mưa tên thì quân Việt từ bốn phía trong bóng tối nhất loạt xông ra chém giết. Trong bóng đêm, quân Việt buộc khăn trắng trên đầu để phân biệt với quân Ngô. Hai canh giờ đâm chém, 1 vạn quân Ngô bị giết chết, gục xuống như chuối bị chém. Quân Việt thẳng tay đâm, phạt, chém quân Ngô không thương tiếc. Tiếng reo hò làm đêm đông vang lên như sấm động. Trong đêm tối, Mao Phong thấy một nữ tướng cưỡi con voi trắng một ngà tả xung hữu đột. Voi dùng vòi cuốn lính Ngô vung lên cao rồi đập xuống, hoặc dùng chân dày cho đến chết. Còn chủ nhân trên lưng voi thì múa đôi song kiếm tỏa ra ánh hào quang sáng chói băm chết lính Ngô nào đến gần. Mao Phong dương cung bắn tên vào nữ tướng nhưng những múi tên bị gió của làn gươm chém đứt văng ra. Quân Ngô khiếp sợ la lên:

-Nhụy Kiều tướng quân!

-Nhụy Kiều tướng quân!

Sau tiếng la hét, lính Ngô kinh hoàng xô nhau chạy. Mao Phong được các tùy tướng hết sức che chở, mở đường máu chạy vào thành Tư Phố. Xác Quân Ngô rải từ doanh trại quân Việt đến cổng thành Tư Phố chất ngổn ngang. Máu như suối tuôn xuống dòng sông Mã, trong ánh lửa ban đêm thấy đặc quánh đỏ ngầu. Quân Ngô chạy vào thành Tư Phố một cách hỗn loạn. Quân Việt truy sát ráo riết phía sau. Quân Ngô vội vã đóng cửa thành trong khi còn hai nghìn quân chưa vào kịp liền bị quân Việt giết không sót một tên. Quân Việt tạm dừng trước cổng thành Tư Phố nửa dặm. Thốt nhiên, trong thành một phát tên châm lửa sáng rực bay vút lên không trung. Cửa thành Tư Phố bổng nhiên được mở toang.

(Còn nữa)

CVL

Kỳ 47

Sớm hôm này là sớm mùa đông nên thành Tư Phố vẫn chìm trong giá rét, gió bấc thổi như cắt da, cắt thịt. Cây cối quanh thành trút lá vàng tơi tả. Sông Mã vẫn đưa nước về Đông, nước chồm lên phi như vó ngựa chạy nước đại. Các dãy núi Ngũ Hoa, núi Voi, núi Ngựa, núi Rùa vươn đá xám lên trời, lãng đãng âm u chìm trong màn sương như khói. Xa xa ở phía Tây núi Trịnh và núi Vòm trắng xóa sương mù huyền ảo như xứ sở của thánh thần.

Phủ đường thành Tư Phố rộng lớn sang trọng mái lợp bằng ngói lưu ly màu xanh, cột bằng gỗ lim nâu bóng. Trong phủ đường bày biện bàn ghế sang trọng bằng gỗ lim, sến màu nâu bóng, chạm khắc hoa văn hình hoa, hình chim, thú tinh xảo, sống động. Tiết Kính Hàn, Mao Phong đang ngồi bàn công việc với các tùy tướng. Tiết kính Hàn nói:

-Các ngài đã biết tình hình ở quận Nhật Nam và Cửu Chân rất nguy ngập. Ở quận Nhật Nam, quan lại người Ngô, thậm chí cả người Việt cộng tác với chúng ta đã bỏ chạy ra quận Giao Chỉ, thậm chí một số đã bỏ chạy về Quảng Châu. Ở quận Cửu Chân, nền cai trị của chúng ta cũng đang tan vỡ, quan lại và binh lính khiếp sợ trước uy danh của cuộc nổi loạn của Triệu Quốc Đạt và em là Triệu Thị Trinh. Núi Nưa chỉ cách Tư Phố 60 dặm đường, chỉ nay mai sớm muộn Triệu Quốc Đạt cũng tấn công Tư Phố. Đô Úy Mao Phong phụ trách về quân sự của quận có kế sách gì tiêu diệt bọn loạn tặc họ Triệu không?

Mao Phong đáp:

-Mạt tướng đang định chiều nay đem quân vào Núi Nưa tiêu diệt loạn tặc Triệu Quốc Đạt.

Tiết Kính Hàn hỏi:

-Quân số của giặc Triệu là bao nhiêu?

Mao Phong:

-Khoảng 1 vạn.

Tiết Kính Hàn:

-Đô Úy định đem đi bao nhiêu quân?

-Dạ bẩm thái thú, khoảng 2 vạn.

Tiết Kính Hàn băn khoăn:

-Vậy là Tư Phố không còn quân phòng vệ? Vả lại, Núi Nưa là miền núi rừng hiểm trở, thuận lợi cho địch mà khó khăn cho quân ta. Đô Úy định tấn công thế nào?

Mao Phong còn im lặng chưa biết trả lời câu hỏi khó đó như thế nào. Bỗng một tên lính canh vào báo:

-Dạ bẩm Thái thú, có thám mã ở Núi Nưa về báo tình hình khẩn cấp.

Tiết Kính Hàn chồm lên:

-Cho vào ngay!

-Dạ.

Lát sau tên thám mã chạy vào, vừa thở vừa nói:

-Dạ bẩm Thái thú, Triệu Quốc Đạt và Triệu Trinh Nương dẫn 1 vạn quân đã tiến gần tới thành Tư Phố của chúng ta.

Tiết Kính Hàn kinh hãi sửng sốt:

-Hả?

Mao Phong nói:

-Xin Thái thú đừng lo, hạ quan đang định vào hang bắt cọp thì nay cọp tự mang xác đến, đỡ khó nhọc cho quân ta.

Mao Phong hỏi tên thám mã:

-Giặc Triệu đã đến đâu rồi?

-Còn cách thành Tư Phố của ta khoảng 10 dặm.

Tiết kính Hàn hỏi:

-Đô Úy định phá giặc như thế nào?

Mao Phong suy nghĩ rồi đáp:

-Nếu giặc công thành ngay thì ta đem 2 vạn quân chọi 1 vạn, ta ưu thế về binh lực, các tướng đều võ nghệ cao cường, binh sĩ tinh nhuệ, chắc chắn là thắng bọn nông dân là giặc cỏ ô hợp.

Mao Phong dặn tên thám mã:

-Ngươi phải theo dõi sát động tĩnh của giặc và báo cho bản Đô úy chính xác. Nếu chậm trễ hoặc sai sót cái đầu nhà ngươi khó giữ, rõ chưa?

-Dạ rõ.

Mao Phong nói với các tùy tướng:

-Các ngươi về chuẩn bị, lệnh cho toàn bộ quân đội sẵn sàng ra ngoài thành nghênh chiến giặc.

-Dạ bẩm Đô úy, tuân lệnh.

Mặt trời đã ngã về Tây, gần khuất sau dãy núi Trịnh, núi Vòm xa xa. Tiết Kính Hàn và Mao Phong nóng lòng chờ đợi tin tức của thám mã rồi mới hành động cho chính xác. Thám mã về báo:

-Dạ, bẩm Thái thú và Đô úy, giặc đã tới nơi nhưng chúng không  tấn công thành, cũng không dàn trận nghênh chiến quân ta mà lại đóng trại và án binh bất động ngoài thành hai dặm.

-Thật vậy sao? Như vậy là giặc có ý gì?

Mao Phong nói:

-Mời Thái thú cùng mạt tướng lên mặt thành quan sát xem sao.

Tiết Kính Hàn, Mao Phong cùng vài tên lính hầu cận lên mặt thành quan sát. Trên bốn mặt thành quân Ngô đã đứng túc trực, cung tên, chất cháy, đá cục sẵn sàng trút xuống nếu quân Việt tấn công thành. Tiết kính Hàn và Mao Phong phóng tầm mắt nhìn xa. Từ không xa phía hữu ngạn sông Mã, trại quân của quân Việt san sát màu nâu, những làn khói nấu cơm chiều bay lên vật vờ trắng xóa, có thể thấy được cả ánh lửa hồng trong các bếp. Quân Việt nằm la liệt chung quanh trại hoặc có những tốp lính đi lại. Những con ngựa chiến tự do thoải mái đi lại nhởn nhơ gặm cỏ. Tiết Kính Hàn ngạc nhiên:

-Sao chúng không dàn trận đánh nhau hoặc tấn công thành mà lại nghỉ ngơi?

Mao Phong nói:

-Bẩm Thái thú, đây chỉ là một đạo quân ô hợp nông dân đói khổ, không có kỷ luật, vả lại hành quân từ Núi Nưa ra đây đi bộ 60 dặm chúng đã kiệt sức rồi.

-Vậy Đô úy định thế nào?

Mao Phong đáp:

-Đêm nay mạt tướng sẽ cho quân cướp trại quân Việt, yếu tố bất ngờ sẽ giúp tiêu diệt hết chúng.

Tiết Kính Hàn lo lắng:

-Hay là chúng bày kế cho quân ta cướp trại và mai phục tiêu diệt quân ta?

Mao Phong đáp:

-Cho dù có kế đó thì với ưu thế binh lực, quân ta vẫn áp đảo và đánh cho chúng đại bại, sẽ tiêu diệt không sót một tên.

- Đô Úy phải thận trọng. Bản Thái thú chờ tin thắng trận của Đô úy.

Đêm lùi dần về khuya. Màn đêm bao phủ khắp không gian đen thẫm. Trong doanh trại của quân Việt, những ánh lửa bập bùng. Nghĩa quân nằm la liệt khắp các trại mà ngủ. Mao Phong quan sát thì không thể nhầm lẫn được. Trong màn đêm 2 vạn quân Ngô đã dàn thành vòng vây dày đặc bao quanh doanh trại quân Việt. Quân Ngô như những bóng ma âm thầm tiến sát doanh trại quân Việt. Những mũi tên có lửa bay lên trời sáng rực. Nhận được tín hiệu, quân Ngô bốn phía ầm ầm lao vào chém giết. Tiếng chân người rung chuyển mặt đất, tiếng vũ khí khua ra sát khí. Quân Ngô đâm chém những con người đang ngủ. Nhưng khí thế của quân Ngô bỗng nhiên hụt hẩng. Những con người mà họ đâm chém là những người bằng rơm rạ. Trong doanh trại trống không không một bóng người. Mao Phong kêu to:

-Bị trúng kế mai phục rồi, rút nhanh!

Mao Phong chưa dứt lời thì những trận mưa tên của quân Việt phóng vào. Quân Ngô gục xuống chết chồng chất. Hết các trận mưa tên thì quân Việt từ bốn phía trong bóng tối nhất loạt xông ra chém giết. Trong bóng đêm, quân Việt buộc khăn trắng trên đầu để phân biệt với quân Ngô. Hai canh giờ đâm chém, 1 vạn quân Ngô bị giết chết, gục xuống như chuối bị chém. Quân Việt thẳng tay đâm, phạt, chém quân Ngô không thương tiếc. Tiếng reo hò làm đêm đông vang lên như sấm động. Trong đêm tối, Mao Phong thấy một nữ tướng cưỡi con voi trắng một ngà tả xung hữu đột. Voi dùng vòi cuốn lính Ngô vung lên cao rồi đập xuống, hoặc dùng chân dày cho đến chết. Còn chủ nhân trên lưng voi thì múa đôi song kiếm tỏa ra ánh hào quang sáng chói băm chết lính Ngô nào đến gần. Mao Phong dương cung bắn tên vào nữ tướng nhưng những múi tên bị gió của làn gươm chém đứt văng ra. Quân Ngô khiếp sợ la lên:

-Nhụy Kiều tướng quân!

-Nhụy Kiều tướng quân!

Sau tiếng la hét, lính Ngô kinh hoàng xô nhau chạy. Mao Phong được các tùy tướng hết sức che chở, mở đường máu chạy vào thành Tư Phố. Xác Quân Ngô rải từ doanh trại quân Việt đến cổng thành Tư Phố chất ngổn ngang. Máu như suối tuôn xuống dòng sông Mã, trong ánh lửa ban đêm thấy đặc quánh đỏ ngầu. Quân Ngô chạy vào thành Tư Phố một cách hỗn loạn. Quân Việt truy sát ráo riết phía sau. Quân Ngô vội vã đóng cửa thành trong khi còn hai nghìn quân chưa vào kịp liền bị quân Việt giết không sót một tên. Quân Việt tạm dừng trước cổng thành Tư Phố nửa dặm. Thốt nhiên, trong thành một phát tên châm lửa sáng rực bay vút lên không trung. Cửa thành Tư Phố bổng nhiên được mở toang.

(Còn nữa)

CVL