Năm 1949, sau khi sinh con trai đầu lòng đặt tên là Trần Công Chương, ông Trần Công Tính lên đường nhập ngũ, tham gia kháng chiến chống Pháp. Sau 1954, ông Tính tiếp tục xung phong vào chiến trường B tham gia kháng chiến chống Mỹ. Tháng 7/1967, chàng thanh niên Trần Công Chương lúc ấy vừa tròn 18 tuổi cũng vào quân ngũ, làm Trinh sát pháo binh, thuộc Đại đội 3, Tiểu đoàn 1, Trung đoàn 45 đóng tại Quảng Trị…
Khi con trai nhập ngũ, ông Trần Công Tính 39 tuổi, quân hàm Thiếu tá, giữ chức Phó chính ủy Trung đoàn 102, Sư đoàn 308. Một lần trò chuyện với một chỉ huy cấp trên, ông Tính tâm sự: "Tôi có thằng con trai mới nhập ngũ. Cháu đã vào đây, mà chưa rõ đơn vị nào?". Người chỉ huy nghe xong liền hỏi tên tuổi và cho người rà soát.
Khi nắm rõ thông tin, họ báo lại cho ông Trần Công Tính. Lãnh đạo các đơn vị sau đó lên ý tưởng sẽ dành tặng 2 cha con Trần Công Tính và Trần Công Chương một "món quà" đặc biệt, nhằm động viên tinh thần những người lính.
Một ngày giữa tháng 12/1967, đang làm việc trên đài quan sát của Trung đoàn 45, chiến sĩ Trần Công Chương được cấp trên thông báo chuẩn bị hành lý đi nhận nhiệm vụ ở Trung đoàn 102, Sư đoàn 308. Hồi đó, Trung đoàn 45 và Trung đoàn 102 (Sư đoàn 308) là hai đơn vị có hợp đồng binh chủng, đóng quân và đánh địch cùng một chiến trường.
Nhận nhiệm vụ, Trần Công Chương liền chuẩn bị quân tư trang để đi bộ đến Trung đoàn 102. Quãng đường đi bộ xuyên rừng mất khoảng 5 tiếng đồng hồ. Đến nơi, anh được vệ binh dẫn vào lán tiếp khách của đơn vị. Một lát sau, Chương thấy có 5 người mang quân phục đang tiến gần về lán, khi họ tiến lại cách khoảng 10m thì anh phát hiện có cha mình. Hai cha con ôm chầm lấy nhau, nước mắt chảy dài trên gò má của hai người.
Trong bối cảnh chiến tranh đầy bom đạn, nay sống mai chết, người lính gặp được đồng hương ở chiến trường đã mừng lắm. Đoàn tụ cha với con là điều chưa ai nghĩ đến, đó là món quà vô giá.
Những ngày sau, hai cha con được ăn ngủ cùng nhau, trực tiếp lên đài quan sát theo dõi chiến sự. Ngoài hỏi han về gia đình, quê hương, ông Trần Công Tính luôn nhắc nhở con cố gắng hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, dũng cảm chiến đấu, đợi ngày hòa bình, cả gia đình sẽ đoàn tụ...
Hai cha con được cấp trên cho phép nghỉ 7 ngày bên nhau để tha hồ tâm sự. Nhưng đến ngày thứ 3, Binh nhất Trần Công Chương đã xin kết thúc đợt phép, để quay trở lại Trung đoàn 45 làm nhiệm vụ. Ăn bữa cơm trưa cuối cùng với cha, chàng trai trẻ khóc nức nở. Những khoảnh khắc hai cha con ông Chương cùng chung chiến hào quan sát địch, bắt tay nhau, bịn rịn khi chia xa được cán bộ Tuyên huấn của Sư đoàn 308 dùng máy ảnh chụp lại. Dĩ nhiên, thời đó, là những tấm ảnh đen trắng hiếm hoi.

Chùm ảnh đính kèm bài do tác giả cung cấp: 2 cha con ông Trần Công Tính – Trần Công Chương gặp nhau tại chiến trường và khi họ đã hoàn thành nhiệm vụ trở về hậu phương. Ảnh do Nhóm họa sĩ trẻ của “Trái tim người lính” vừa phục dựng màu.
Vài tháng sau, ông Tính đã bỏ phong thư tấm ảnh, gửi về quê để gia đình lưu giữ làm kỷ niệm. Đó là lần duy nhất hai cha con ông gặp nhau tại chiến trường.
Năm 1970, ông Trần Công Chương được đơn vị cử đi học tại trường Sỹ quan pháo binh đóng ở Sơn Tây (Hà Nội), sau đó chuyển công tác vào Quân đoàn 3 và tham gia chiến trường Tây Nguyên. Thiếu tá Trần Công Tính ở lại Sư đoàn 308 chiến đấu. Năm 1973, ông Tính bị thương gãy chân phải đi chữa trị. Ông về hưu năm 1975.
Đất nước thống nhất, chiến sĩ Trần Công Chương tiếp tục tham gia các cuộc chiến đấu ở biên giới Tây Nam và bảo vệ biên giới phía Bắc, nghỉ chế độ năm 1989, quân hàm Đại úy.
Trở về địa phương, cha con ông Trần Công Tính và Trần Công Chương cùng tham gia công tác thôn xã. Ông Tính làm Chủ tịch Hội cựu chiến binh xã Đức Lạng nhiều năm. Ông Chương đảm nhận nhiều vai trò như Phó chủ tịch Hội cựu chiến binh xã, Bí thư chi bộ, Trưởng thôn Tiến Lạng, xã Đức Lạng, Đức Thọ (cũ), của tỉnh Hà Tĩnh...
Hà Nội, 06/12/2025
TTNL