Người ơi cảnh bình minh thấy được
Phải trải qua một cuộc tối tăm
Muốn tơ thì phải nuôi tằm
Có làm thì mới có ăn lẽ thường
Ta trông thấy con đường trước mặt
Cũng do người đào đất chặt cây
Đừng mơ đơn giản đời này
Đến như uống phải đưa tay lên mồm
Như cái việc muốn ôm gái đẹp
Nếu không tiền thì dẹp sang bên
Thời nay sống bởi bạc tiền
Sướng vui rồi cũng khổ phiền một phen
Đâu có chuyện họ đem tiền bạc
Cho không mình rồi mặc mình tiêu
Tiêu xong mình phải nuông chiều
Họ sai họ bảo những điều dở hay
Xin người nhớ trả vay một thể
Chẳng có gì mà dễ lấy không
Hữu hạn như của cha ông
Còn cần tòa án mới công phần về
Đơn giản nhất muốn mê phải ngủ
Mở mắt thì mê có được chăng
Nhạc trầm xong mới đoạn thăng
Dễ như ăn cũng còn năng học hành