Thư gửi vợ - Thơ Vũ Đức Nguyên

Tạp chí Khoa học Phát triển Nông thôn Việt Nam xin giới thiệu bài thơ “Thư gửi vợ” được rút ra từ tập thơ thứ 7 của thi sĩ Vũ Đức Nguyên.
2d233dd4-90c7-44ea-ac75-55aecb1bd921-1662031588.jpeg
Tập thơ "Người tình..." của thi sĩ Vũ Đức Nguyên 

Ai ơi nghĩa vợ tình chồng
Gừng cay muối mặn xin đừng phụ nhau
Sông kia nước bấy nhiêu gầu
Tình anh trao vợ cũng đâu kém gì

Hai ta đều lỡ xuân thì
Bởi do duyên nợ nay về ở chung
Biết rằng phía trước bão giông
Vợ ơi vợ hãy yên lòng vững tâm

Chúng mình tu đã nghìn năm
Kiếp này mới được chung chăn chiếu giường
Đôi lòng nhớ nhớ thương thương
Vợ đi anh ở vấn vương bùi ngùi

Vợ buồn anh lẽ nào vui
Nếu không có vợ cuộc đời nghĩa chi
Vợ ơi đừng nói phân ly
Tội cho anh lắm đừng đi vợ mà

Xin vợ mặc kệ người ta
Đừng vì thiên hạ chua ngoa lắm điều
Vợ ơi suy nghĩ chi nhiều
Chỉ cần hai đứa mình yêu suốt đời

Vì đời ngắn ngủi vợ ơi
Thương yêu chớ để nụ cười xót xa
Mai con mình nó sinh ra
Có cha vắng mẹ rất là tủi thân

Lỡ mai anh khuất hồng trần 
Vợ về không kịp nhìn lần cuối đâu
Sụt sùi tháng bảy mưa ngâu
Muốn sang rước vợ mà cầu chưa xây

Bao đêm mắt lệ vơi đầy
Anh xin vợ ở đời này bên anh.