Tác giả Bành Nhân sống và viết tại TP Hồ Chí Minh
THU ẤY EM VỀ!
Say men rượu ủ nồng hơi ấm...
Trong đêm say in đậm thâu canh
Nồng nàn ngọt vị xuân xanh
Bao nhiêu mộng đẹp chớ đành lãng quên!
Rồi thu ấy mang tình yêu đến...
Áng mây chiều lơ đễnh phiêu du
Thông reo gió thoảng vi vu
Ru ta giấc mộng tình thu ngọt ngào!
Đêm huyền diệu nguyệt sao tỏa sáng...
Yêu trăng vàng chung bạn đôi ta
Đêm nay nửa mảnh trăng già
Dệt bao nguyện ước thiết tha duyên mình!
Ta đã hứa lời tình chung mãi...
Mấy mùa yêu lá trải đường về
Dù đời vạn dặm sơn khê
Lòng son giữ chặt câu thề thủy chung!
Thu trở lại một vùng kỷ niệm...
Đóa lưu ly tím rịm nhà ai
Trinh nguyên hoa Sữa nhẹ bay
Thôi rơi đọng lại gót hài em đi...
Men theo dấu chim di cánh mỏi...
Tiếng yêu xưa len lỏi trong lòng
Thu tàn tuyết phủ đêm đông
Em về ấm mãi trong vòng tay yêu!
Ảnh minh họa: Internet
BUÔNG TAY RỒI
TÌNH NHƯ GIẤC MỘNG TAN!
Buông tay rồi tình như giấc mộng tan...
Thu giăng lối duyên lỡ làng rẽ bước
Thôi hãy đợi mối tình hồng thầm ước
Chẳng còn ngày mi đẫm ướt châu sa!
Tay nâng niu ve vuốt tóc mượt mà...
Còn phảng phất hương tình ta nồng thắm
Vương trên tóc chút mưa thu say đắm
Giọt vô tình rơi sũng chạm bờ vai!
Buông tay rồi còn níu kéo cơn say?
Yêu đương tiếng dặm dài ai đã ngỏ
Say hò hẹn những đêm về trăng tỏa
Nụ hôn đầu buông bỏ có được đâu?
Rồi những lần trời nhẹ giọt mưa ngâu...
Xua đi nắng áng mây sầu che lối
Chiều tàn phai nghe tâm tư mòn mỏi
Gạt lệ sầu thao thức hỏi vì sao?
Buông tay rồi tình như giấc chiêm bao...
Quên ân ái quên ngọt ngào thơ mộng
Tim rực lửa lụy tàn không cháy bỏng
Chết dần mòn vào khoảng trống thời gian...
Quyến rũ chi vàng vỏ sắc thu tàn?
Bên dòng suối Nai ngỡ ngàng thờ thẫn
Hạ nhường bước mang chút tình vương vấn
Buông tay rồi ta hụt hẫng chơi vơi!
TƯƠNG TƯ MỘNG!
Kiếp thi nhân chấp bút dệt muôn màu...
Mơ mộng tưởng tình ngọt ngào hư ảo
Chọn trăng hoa bướm ong làm khúc dạo
Tương tư thầm trộm nhớ sáo Trương Chi!
Tiếng nhạc lòng mang nợ những dòng thi...
Đêm trăn trở tìm chút gì để nhớ
Mối tình đầu môi chạm vào tim thở
Nhịp yêu đương phút chốc vỡ duyên thừa...
Lúc dỗi hờn lúc thôi giận đón đưa...
Đông giá rét đôi vai vừa rung lạnh
Cơn mưa rào tiễn hạ hoài không tạnh
Úa hoàng hôn hiu quạnh đón Thu về...
Tâm tư buồn thơ vần... ý mãi lê thê...
Vẽ mùa xuân sắc hoa về hò hẹn
Say thi ca đặt tình yêu trọn vẹn
Gửi gấm tâm hồn vào cánh én bay xa!
CHỈ CÒN MỘT NỬA YÊU THƯƠNG!
Vẫn còn đó trong con tiếc nuối...
Bao năm trường khóc tủi thâu đêm
Xa rồi giọng nói ấm êm
Vòng tay trìu mến vai mềm chở che!
Còn đâu giữa trưa hè êm ả?
Buổi tan trường trời ngả cơn mưa
Gió lay bụi chuối hàng dừa
Chao nghiêng khóm trúc đón đưa con về!
Đêm quạnh quẽ lê thê chân bước...
Nghèn nghẹn lòng ao ước chờ trông
Mười hai năm lệ tuôn dòng
Tiễn cha giữa rét trời đông u sầu!
Tóc mẹ điểm mái đầu nỗi nhớ!
Khóc biệt ly nức nở nghẹn ngào
Lỡ làng duyên kiếp mai sau
Nghìn thu vĩnh biệt phương nào cha ơi?
Đây tấm ảnh con thời lưu lại...
Giữ trong tim khắc mãi không quên
Còn cha có mẹ kề bên
Con thuyền vững lái vượt lên số phần...
Còn một nữa con cần là mẹ!
Tình yêu thương san sẻ ấm nồng
Dẫu đời bão táp mưa giông
Mẹ già sống mãi nguyện lòng đáp ơn!
Ảnh minh họa: Internet
TIẾNG LÒNG THÁNG SÁU!
Chiều cuối tuần trời đổ nhẹ cơn mưa...
Sài Gòn phố người lưa thưa đến lạ
Trời tháng Sáu mang cơn mưa vào hạ
Miên man buồn mưa rỉ rả chờ trông!
Chiều hạ buồn se lạnh ngỡ lập đông...
Hàng phượng vĩ rơi cánh hồng ngoài ngõ
Bước chân anh âm thầm trên lối nhỏ
Mỗi chiều về nơi quán trọ đìu hiu!
Tháng Sáu về khơi nỗi nhớ cô liêu...
Chút kỷ niệm còn chắc chiu một thuở
Thư cho em anh viết còn dang dở
Đến bây giờ anh vẫn nợ tình nhau!
Chiếc khăn tay xưa nay đã nhạt màu...
Hương còn đó vị ngọt ngào son sắc
Tình tháng Sáu tơ duyên trời định đặt
Yêu nồng nàn ngày hợp mặt uyên ương!