Em là mùa xuân

Em nghe không…Chiếc lá đông oằn mình trong gió bấc, se sắt tái tê buốt lạnh trời chiều , anh mơ về ấm áp một tình yêu... 
trang-vien123-1643596926.jpg
Thi sĩ, Á hậu Trang Viên

Em nghe không…
Chiếc lá đông oằn mình trong gió bấc
Se sắt tái tê buốt lạnh trời chiều 
Anh mơ về ấm áp một tình yêu 
Khi trái tim hơn một lần dạn vỡ
Tâm tư lang thang tựa vào đêm quên ngủ
Dư âm xưa thổn thức,nghẹn ngào…
Có lẽ anh đã quá dại khờ 
Để hiểu được những điều không thể 
Lênh đênh thuyền tình một thời dâu bể…
Vỡ oà phút giây anh tìm lại chính mình!
Em đến!
Em như một nàng tiên bên đời anh!
Dịu êm như một giấc mơ
Ôi! ngọt ngào tan chảy 
Những con sóng tình yêu ùa vào lòng anh thức dậy 
Những tha thiết, dịu dàng 
Em thật thà, đôn hậu 
Em thánh thiện, ngọc ngà…
Lần đầu tiên anh cảm nhận một tình yêu đích thực 
Đó là tuyệt đích 
Đó là hơi thở 
Là dòng máu chảy trong anh 
Là bình minh
Là sự sống!
Là dám hy sinh cho tất cả 
Là bảo vệ người mình thương 
Là làm cho người em hạnh phúc, rạng ngời 
Đơn giản chỉ để thấy em cười 
Không để cho em rơi một sợi buồn trên khóe mắt
Đơn giản là mỗi khi mặt trời tắt 
Là có em bên anh má ấp tay kề
Cùng em chìm vào giấc nồng say
Cùng  em đón ban mai mỗi sớm
Được bên em nói lời dịu ngọt 
Những cử chỉ yêu thương…
Đồng hành cùng em trên mọi nẻo đường 
Lúc buồn vui, sướng khổ.
Em đến 
Dìu anh đi qua gam màu cuộc sống 
Gieo vào lòng anh những cung bậc cảm xúc ngập tràn 
Bù đắp trong anh những vết xước lòng.
Em, em có nghe không
Mùa Xuân thức trên tay anh đó
Anh sẽ mang bình yên và bầu trời nhỏ
Chở che cho em suốt cả cuộc đời 
Mùa Xuân của anh đó tuyệt vời 
Là em đó…
Em có biết không!