Doanh nhân, nhà thơ Phan Ngọc – Giám đốc Công ty TNHH XD - TM Vận tải Hải Đô (ảnh: Tác giả cung cấp)
MIỀN THƯƠNG NHỚ!
Có một miền mang nỗi nhớ mênh mang
Dù cuộc sống ta có giàu sang cũng không thể nào quên được
Có một miền ta luôn luôn thầm ước
Mong mọi người nơi ấy được bình an!
Đó là quê hương sau những luỹ tre làng
Nơi không giàu sang nhưng rất đậm tình đạo lý
Rất thật thà trong từng suy nghĩ
Rất hiền lành và mang nặng lòng vị tha!
Nơi quê hương mới chính là nhà
Dù ta có đi xa vẫn nhớ về nguồn cội
Nay thu về lá vàng rơi ngập lối
Anh đã trở về rồi thu đừng vội bước sang đông!
Sài Gòn, 11/9/2022
Miền thương nhớ, xa xôi (ảnh Bá Nha)
ĐỢI!
Bao lâu rồi anh không thể nào quên
Vẫn hàng ngày đợi em bên gốc đa ngày ấy
Nhìn cánh bèo trôi lách qua làn lau sậy
Hy vọng rằng ở nơi ấy em vẫn nghĩ về anh!
Một hy vọng dù là rất mong manh
Nhưng anh không thể quên em trong từng suy nghĩ
Gốc đa này sẽ là người kế vị
Đứng đợi em khi anh đã ra đi!
Sài Gòn, đêm 12/9/2022
NƠI ANH ĐÃ RA ĐI!
Em nhìn gì về chốn xa xăm
Nơi mà hàng năm thường nổi lên những cơn giông và bão tố
Em nhìn gì về nơi con thuyền đổ
Để giọt lệ buồn làm ướt đẫm bờ mi!
Đã ba năm rồi từ ngày anh ra đi
Khi cơn bão cuốn đi chiếc thuyền lan bé nhỏ
Anh để lại làng chài một trái tim em ở đó
Dưới lòng biển mịt mù nơi đó có lạnh lắm không anh!
Sài Gòn, 10/9/2022
EM TRONG TÔI
Em là bông hoa tím
Trong đôi mắt của ai
Em là giọt sương mai
Sớm mùa thu lấp lánh
Em là nơi quán vắng
Để anh ngồi tương tư
Em như bài hát ru
Đưa anh vào giấc mộng!
Anh như một chiếc bóng
Theo đuổi suốt đời em
Dẫu không được lên duyên
Chỉ mong em biết được
Trên con đường em bước
Luôn có bóng hình anh!
Sài Gòn, 12/9/2022
PHỐ VẮNG KHÔNG EM!
Trên đường về ta gặp chiếc lá rơi
Đang phảng phất bay về nơi góc phố
Một cụ già trên vỉa hè đi bộ
Một cánh chim bên tháp cổ chao nghiêng!
Ta về nhà khi trời đã vào đêm
Ngồi bên hiên nhìn về nơi phố vắng
Bao lâu rồi sao em vẫn im lặng
Để mình anh nơi phố vắng không em!
Sài Gòn, 8/9/2022