Tuy nhiên, không phải lúc nào hành trình này cũng được đền đáp xứng đáng. Trường hợp của Nguyễn Thị Hương, nữ vận động viên canoeing số một Việt Nam, là một minh chứng rõ rệt cho nỗi đau tinh thần mà các VĐV phải gánh chịu khi những nỗ lực của họ không được nhìn nhận và đền đáp đúng mức.
Nguyễn Thị Hương, được xem là cô gái vàng, một tên tuổi quen thuộc trong làng thể thao Việt Nam, đã làm nên lịch sử khi trở thành VĐV canoeing (đua thuyền) đầu tiên của Việt Nam giành vé chính thức đến Olympic Paris (Pháp) vào tháng 8/2024, dừng bước ở tứ kết. Cô không chỉ tạo dấu ấn giành Huy chương vàng trong kỳ SEA Games 31 hay giải vô địch châu Á mà còn vượt qua rất nhiều thử thách cá nhân để có được thành công. Trong năm qua, Hương giành hai HC bạc giải vô địch châu Á và ba HC vàng U23 châu Á. Thành tích này giúp cô được vinh danh là VĐV trẻ của năm ở Cup Chiến thắng ngày 10/1. Tuy nhiên, bất chấp những thành tích rực rỡ, cô lại phải đối mặt với một nghịch lý: sự chậm trễ trong việc chi trả tiền thưởng và hỗ trợ dinh dưỡng từ chính địa phương nơi cô sinh sống.
Lý do Nguyễn Thị Hương xin nghỉ tập là một vấn đề không mới trong thể thao: Sự thiếu thốn về tài chính và sự trì trệ trong công tác chi trả các khoản tiền thưởng, hỗ trợ dinh dưỡng cho vận động viên. Trong đơn xin nghỉ, Hương cho biết đã không nhận được tiền thưởng từ các giải đấu trong nước kể từ năm 2022 đến nay và cũng chưa nhận được khoản hỗ trợ dinh dưỡng trong năm 2024. Những khoản tiền này có thể không lớn đối với những người ngoài cuộc, nhưng đối với một vận động viên, đặc biệt là một người sống ở vùng nông thôn như Hương, đó là sự sống còn. Những khó khăn tài chính này không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống của cô mà còn là cú sốc tinh thần lớn đối với một người đã cống hiến hết mình cho thể thao, mang lại niềm vinh qua cho tỉnh và đất nước.
Câu chuyện của Hương không phải là cá biệt. Không ít vận động viên khác trong các môn thể thao ít được chú ý cũng gặp phải tình cảnh tương tự. Họ phải tự mưu sinh để trang trải cuộc sống, trong khi những thành tích mà họ đạt được không đủ để đảm bảo một cuộc sống ổn định. Điều này không chỉ làm giảm động lực của vận động viên mà còn ảnh hưởng đến chất lượng và sự phát triển của thể thao nước nhà.
Việc địa phương Vĩnh Phúc gặp khó khăn trong việc cấp kinh phí để duy trì huấn luyện cho các đội tuyển thể thao không phải là vấn đề mới. Tuy nhiên, điều đáng nói ở đây là sự thiếu quan tâm và không có những giải pháp kịp thời từ các cơ quan quản lý. Sự chậm trễ trong việc chi trả tiền thưởng và hỗ trợ dinh dưỡng cho các VĐV, như trường hợp của Nguyễn Thị Hương, không chỉ gây ảnh hưởng đến họ về mặt vật chất mà còn là đòn giáng mạnh vào tinh thần của những người say mê nghề này. Nếu không có sự cải thiện, thể thao Việt Nam sẽ phải đối mặt với nguy cơ mất đi những tài năng lớn, những người đã và đang làm rạng danh đất nước.
Câu chuyện của Nguyễn Thị Hương là lời cảnh tỉnh cho các nhà quản lý thể thao. Để thể thao Việt Nam phát triển bền vững và đạt được những thành tích lớn hơn, các VĐV cần được chăm lo cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Điều này không chỉ là trách nhiệm của các cơ quan nhà nước mà còn của các tổ chức xã hội, doanh nghiệp và cộng đồng. Khi vận động viên được chăm sóc tốt, họ sẽ có thêm động lực để phấn đấu và đạt được những thành tích vượt trội, từ đó mang vinh quang về cho quốc gia.
Điều đáng nói ở đây là Vĩnh Phúc từ năm 2004 đến nay là tỉnh thu, chi ngân sách không những bảo đảm tự túc mà là một trong số hơn 10 tỉnh, thành phố đóng góp cho ngân sách Trung ương, tức là không phải là tỉnh nghèo, ngân sách tỉnh không phải “ăn đong” dựa vào điều tiết ngân sách từ Trung ương. Như GRDP năm 2024 của Vĩnh Phúc dù bị bão số 3 tàn phá, gây nhiều thiệt hại nhưng vẫn tăng 7,52%, cao hơn tốc độ tăng bình quân chung của cả nước (7%), đạt mục tiêu kế hoạch đề ra. Tổng thu ngân sách Nhà nước năm 2024 của tỉnh Vĩnh Phúc đạt 31.487 tỷ đồng, vượt 3,5% so với dự toán Trung ương giao. Trong khi đó, tổng chi ngân sách của Vĩnh Phúc năm 2024 đạt 20.857 tỷ đồng, bằng 97,5% dự toán được giao và giảm 5,9% so với năm 2023.
Vĩnh Phúc là tỉnh có số thu ngân sách lớn. Ấy thế mà lãnh đạo tỉnh này lại buông lỏng quản lý để cho ngành văn hoá thể thao du lịch hành xử thiếu trách nhiệm đến mức quá “xấu hổ” nợ tiền thưởng suốt 3 năm và tiền hỗ trợ dinh dưỡng năm 2024 đối với vận động viên Nguyễn Thị Hương ?
Còn nhớ trên tờ giaoducthoidai.vn ngày 3/1/2023 đã đăng bài “Nhiều vận động viên của Vĩnh Phúc lâm cảnh ăn chịu, ngủ nợ” khi tham gia thi đấu tại Đại hội Thể thao toàn quốc năm 2022 ở Quảng Ninh, cảnh báo: “Chế độ dành cho vận động viên của tỉnh này trong dịp tập huấn, thi đấu tại Đại hội Thể thao toàn quốc năm 2022 đang có dấu hiệu thiếu minh bạch”. Giám đốc Sở Văn hoá Thể thao Du lịch Vĩnh Phúc khi đó là ông Bùi Hồng Đô vì vi phạm về đạo đức, lối sống và những điều đảng viên không được làm, đến giữa tháng 7/2024 đã bị kỷ luật Cảnh cáo, giáng chức làm Giám đốc Trung tâm nghiên cứu xúc tiến đầu tư và hỗ trợ doanh nghiệp. Từ 20/10/2024, ông Ngô Chí Tuệ từ Phó Ban Tuyên giáo Tỉnh uỷ được bổ nhiệm làm tân Giám đốc Sở Văn hoá Thể thao và Du lịch Vĩnh Phúc có thể chưa nắm được vụ việc tồn đọng này kéo dài nhiều năm nay để giải quyết, gây bức xúc dư luận xã hội.
Nguyễn Thị Hương, một vận động viên tài năng, đã phải rơi vào hoàn cảnh khó khăn vì thiếu sự quan tâm và hỗ trợ xứng đáng. Đây là nỗi đau không chỉ của riêng tay chèo môn đua thuyền Nguyễn Thị Hương mà còn của nhiều vận động viên khác và của cả xã hội, vì quan tham "ăn không chừa một thứ gì" ? Đây là lời nhắc nhở về sự quan trọng của việc đầu tư và chăm sóc đúng mức cho những người mang trên vai trách nhiệm thi đấu thể thao vì danh dự quê hương, đất nước.
Thiết nghĩ, cấp có thẩm quyền ở Vĩnh Phúc cần nhanh chóng vào cuộc làm rõ, giải quyết nợ tiền thưởng huy chương các giải trong nước từ năm 2022 đến năm 2024 và tiền hỗ trợ dinh dưỡng của năm 2024 cho vận động viên Nguyễn Thị Hương, xử lý nghiêm minh những người gây ra sự chậm trễ nêu trên.
Q.Y