Làm một công việc nào cũng tương tự như vậy. Đừng lo những nỗ lực của mình tại thời điểm này không được đền đáp, bởi vì những thứ bỏ ra đều là nền tảng vững chắc sau này, như rễ tre vậy. Đời người phải có tích lũy, có biết bao người đã không thể như tre kiên trì chờ đến ngày có thể vượt qua 3 cm?
Hai cây tre giống nhau, một cây dùng làm sáo, một cây dùng làm giá phơi đồ. Một hôm, cây dùng làm giá phơi đồ mới hỏi cây dùng làm sáo rằng: "Tại sao chúng ta sinh ra cùng một nơi, đều là tre trên núi. Nhưng hằng ngày đều phải dãi nắng dầm mưa, còn anh lại rất đáng tiền?"
Cây làm sáo trả lời: "Bởi vì anh chỉ chịu một nhát dao khi bị chặt, còn tôi đã trải qua hàng ngàn nhát dao và được người ta chế tạo cẩn thận”. Đời người cũng như vậy, nếu có thể chịu được cực khổ, cô đơn, cọ xát trong thực tế, dám đảm đương và đứng lên chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, cuộc sống mới có giá trị. Khi nhìn thấy vinh quang của người khác, không cần ghen tức, bởi vì người ta đã phải trả giá nhiều hơn. Một người chịu học, chịu ghi chép, chịu thực hành, trải qua nhiều quá trình thải độc thanh lọc thì họ sẽ cải thiện mọi mặt nhiều hơn người không chịu làm hoặc làm hời hợt những việc cần làm.
Con người thời nay số ít hướng tới giá trị lâu dài, còn đa phần hướng tới cái lợi trước mắt. Vô hình chung, họ đã không còn chỗ đứng mà thay vào đó là “trám” vào chỗ khuyết, lâu dài chỗ khuyết dễ bị bong tróc, nứt vỡ, không giải quyết được vấn đề gì.