Nhớ về Cha

Ngày 27/7 hằng năm, là dịp đặc biệt để mỗi chúng ta dâng lên lòng thành kính và tri ân sâu sắc đối với những thương binh, bệnh binh, những gia đình chính sách, những người lính đã hy sinh vì tự do và bình yên của Tổ quốc.
img-7870-1722049010.jpeg
Ảnh do tác giả cung cấp

Trong lòng tôi, tưởng nhớ về Cha - một người lính kiên cường đã cống hiến vì đất nước. Cha đã tiên phong trong những trận chiến khốc liệt phía Tây của Tổ quốc, để góp phần bảo vệ quê hương. Trong một trận chiến ác liệt, Cha đã mất đi cánh tay phải. Một mất mát tưởng chừng như có thể quật ngã bất kỳ ai. Nhưng không, với quyết tâm và lòng kiên định, cha tôi đã vượt qua mọi khó khăn, phấn đấu vươn lên trong cuộc sống.
Sau khi trở về từ chiến trường. Cha tôi đã tập viết chữ bằng tay trái. Tiếp tục học tập. Thi và trúng tuyển Đại học Kinh tế Kế hoạch (Nay là Đại học Kinh tế Quốc dân). Trong quá trình học tập, Cha tích cực học tập tốt, là Phó Bí thư Chi đoàn sinh viên. Tốt nghiệp Đại học khóa (1974-1978), Cha tôi được về công tác tại Nhà máy cơ khí Vĩnh Phú. Làm Phó Bí thư Đoàn, Bí thư Chi bộ Nhà máy, Trợ lý Giám đốc, Đảng ủy viên, kiêm Trưởng Ban Kiểm tra Nhà máy…
Ông tiếp tục học LLCT Trung cấp tại Trường Đảng  Vĩnh Phú, Cao cấp lý luận Mác-Lênin tại Trường Nguyễn Ái Quốc I. Năm 1987, Cha được điều chuyển công tác về làm giảng viên Trường Đảng Vĩnh Phú (nay là Trường Chính trị tỉnh Phú Thọ). Cha tôi được bổ nhiệm Phó Trưởng phòng, Trưởng phòng Hành chính- Quản trị kiêm giảng viên giảng dạy môn Kinh tế chính trị khoa LLCS của Nhà trường. Với 28 năm tuổi Đảng, cha tôi đã cống hiến không ngừng, sống thanh liêm, giản dị và tận tâm với công việc và gia đình. 56 tuổi đời Cha tôi đã không may mắc bệnh hiểm nghèo và ra đi khi biết bệnh chưa đầy 2 tháng…
Nhớ về Cha! Đối với chị em chúng tôi, Cha là tấm gương sáng của gia đình. Ông đã không ngại khó khăn, không ngại hy sinh để mang lại tương lai tươi sáng cho chị em chúng tôi. Nhớ lại những năm tháng thời bao cấp rất khó khăn, ngày ngày Cha đứng lớp giảng bài, hết giờ lại về cùng giúp Mẹ tôi rất nhiều việc nhà khi chị em chúng tôi còn nhỏ: từ bổ củi, giặt quần áo, kéo nước giếng, kẹp bóc lạc bán để trang trải cuộc sống, gánh rơm rạ để có chất đốt đun nấu.
Tiếng là nấu cơm nhưng nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều gia đình tôi ăn sắn ruôi độn, bánh sắn nhân đũa, sắn thái lát mốc đen, ngô già ngâm vôi bung, cơm loáng thoáng vài hạt trắng và gạt riêng góc để dành cho chị em tôi…
Trong cuộc sống, Cha tôi luôn tin vào công lý và sự công bằng. Ông từng từ chối nhận thêm phần đất mà mình đủ tiêu chuẩn được cắm theo chế độ thương binh để dành cho những gia đình khác có cơ hội có đất làm nhà…Hành động này của Cha càng minh chứng rõ ràng cho lòng nhân ái và sự tôn trọng công lý. Những giá trị mà Cha tôi để lại là nền tảng vững chắc để chị em chúng tôi bước tiếp. Đó là lòng yêu nước, sự thanh liêm, tình yêu thương gia đình và tinh thần nghị lực, kiên cường, nỗ lực cố gắng vượt qua khó khăn…Những giá trị này mãi mãi sống trong trái tim chị em chúng tôi và là kim chỉ nam cho mọi hành trình.

Không riêng gì Cha tôi, mà còn rất nhiều những người Cha kiên trung khác đã và đang là những biểu tượng vĩ đại, là ngọn đuốc sáng không bao giờ tắt trong trái tim con cái họ. Họ là biểu tượng của tinh thần yêu nước, là niềm tự hào của toàn dân tộc. Những giá trị này mãi mãi là kim chỉ nam, dẫn lối cho con cháu noi theo.
Ngoài kia, dù cuộc sống xã hội vẫn còn tồn tại những cán bộ, đảng viên đương chức, đương quyền phai nhạt lý tưởng, suy thoái đạo đức khi lợi ích cá nhân và lợi ích nhóm đang dần che mờ những giá trị chân chính, vơ vét cho đầy túi tham, nhưng chúng ta không thể để điều đó làm lu mờ đi hành động và tư tưởng cao cả của những người đã khuất.

Mỗi dịp 27/7 hằng năm, tôi thường nghe lại những Bài ca về những Anh hùng, thương binh, nhớ về Cha và những đồng đội của Ông. Những giai điệu ấy như dòng nước mát lành, xoa dịu nỗi đau và nhắc nhở chúng ta về nghĩa cử cao đẹp của những người đã hy sinh.
Chị em chúng tôi không chỉ tưởng nhớ và tri ân của Cha, cũng như những người lính đã hy sinh vì Tổ quốc, mà còn là dịp để suy ngẫm, tự nhắc mình về những giá trị sống, những phẩm chất tốt đẹp, trách nhiệm của bản thân đối với xã hội. Cha tôi không chỉ sống mãi trong lòng chị em chúng tôi, mà còn trong trái tim của tất cả những ai biết trân trọng và ghi nhớ những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời.
Cha ơi, chúng con mãi kính yêu và nhớ về Cha: Cụ khốt Bônsêvich! Mãi mãi tự hào về những gì Cha đã làm và những giá trị Cha để lại.